Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

# Light novel

CÁI CHẾT CỦA THIÊN THẦN

BẢO TRÂN



Tôi đã thấy và tôi biết là nó sẽ xảy ra nhưng bản thân ban đầu lại không chịu cố gắng ngăn chặn. Tôi đã sai, sai nghiêm trọng, đáng lẽ ra tôi phải cố hết sức để cứu họ. Tôi không biết cảm giác mất đi một người bên cạnh mình đau đến vậy! Tôi cứ tưởng nó là một trò đùa, rằng loại bỏ chỉ là một hình thức chết nhưng mọi chuyện đã trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết. Tôi nhìn thấy xác của Anh Thư với nụ cười được giải thoát, tiếng khóc cuối cùng của Hạ Chi và cả tiếng kêu cứu của Thế Linh. Tôi biết mình sẽ chết, sẽ sớm thôi bởi vì cơ thể này bị lỗi ngay trước khi sinh ra, tôi chờ đợi nó rồi cười nhạo nó cười nhạo mọi người rằng lo gì chứ đằng nào tôi cũng sẽ là người đầu tiên xuống đất. Tôi đã ung dung chờ đợi cái chết rồi lại khiếp sợ nó, lẽ ra người đáng chết nhất là tôi. Vậy mà đến giờ, tôi vẫn sống, khá khỏe mạnh nhìn thấy lũ trẻ lớn lên trong khi những người xứng đáng hơn đã không còn cơ hội này nữa.
Sau cùng tôi là kẻ đáng thương bị bỏ lại! Tôi bị buộc phải sống, cái luật kì lạ ở thế giới này thực sự không công bằng như ta tưởng. Những kẻ ngưỡng tưởng không thể loại bỏ lại bị gạch bỏ không thương tiếc.
Tôi may mắn hơn hết thảy những người tôi quen biết!
Đó là điều duy nhất tôi có thể nói trong quyển sổ này. Nó thuộc về các em - thế hệ thứ hai của An Lạc. Tôi không biết mình có đủ giỏi để cứu các em không nhưng tôi sẽ cố hết sức để mình sẽ không phải tiếc nuối như trước đây.
Trong quyển sổ này ghi lại những điều có lẽ không bao giờ được phép cho công chúng biết vì thế hãy đọc nó để hiểu chúng ta những người đi trước, những người có lẽ là cha mẹ của các em. Có lẽ chúng ta không tuyệt vời như những gì em tưởng tượng nhưng đó là sự thật.
Một mặt nào đó con người như thiên thần nhưng ở một mặt nào đó lại tàn nhẫn như quỷ dữ, cái giá để sống sót đó chính là từ bỏ đôi cánh ấy. Còn nếu muốn mãi mãi là thiên thần, thì phải ở mãi ở ngôi trường này.
Có lẽ những gì sắp tới mà em biết là độc ác là bất nhân tính nó khiến em thấy kinh tởm. Không sao đâu, điều đó là hiển nhiên thôi. Và từ đây hãy nhìn chúng tôi để sống cuộc đời các em, tốt đẹp hơn!

***

KIỀU TÂM AN 

Tôi sẽ thay mặt nhiều người viết trong quyển sổ này nói vài lời bởi vì bọn họ quá lười để cố thêm vài chữ nói mở đầu hoặc cố tỏ ra ngầu. Mà thôi sao cũng được! 
Tôi không giống như quí bà quyền quí ở trên dọa các em mấy cái gì tàn nhẫn, đau khổ ... chưa gì đã dọa thì làm gì có hứng đọc. Hiểu đơn giản đi đây chỉ là những kí ức tươi đẹp của chúng ta và ta chưa từng hối hận vì bất cứ điều gì. Bởi lẽ, nó - là sự lựa chọn duy nhất mà người ta có thể bấu víu vào. Và hãy hiểu cho chúng ta, những kẻ đã từng là thiên thần như em nhưng đã phải từ bỏ chiếc cánh của mình. 
Tôi nghĩ đến lúc nào đó em sẽ hiểu thôi. Cám ơn vì đã để tôi dạy em - những đứa trẻ tuyệt vời. 


Chiếc cánh thiên thần
  1. Đảo Nguyệt Ảnh - Bùi Thư Thành và Bùi Đắc Chiến
  2. Thế giới nước - Cơ Tử Liên
  3. Hoàng tử ếch và quái nhân - Thái Y Lâm và Dương Lâm 
  4. Con Hủi - Triệu Giang Hải và Andy
  5. Mặt nạ tiểu hồ ly - Lan Trân 
  6. Trái cấm - Hạ Vy
  7. Alice và tội nhân - Kiều Tâm An và Nguyên Triệu